(Hocvan.net) – Em hãy tả cảnh đêm trăng ở quê em. (Bài làm văn của học sinh giỏi lớp 5 Trường tiểu học Bình Minh – Hải Dương)
Đề bài: Tả cảnh đêm trăng ở quê em
Em sinh ra và lớn lên ở Hà Nội nơi có một cuộc sống ồn ào, vội vã với những ngôi nhà cao tầng bằng bê tông cao chót vót che kín cả bầu trời. Dù rất thích trăng qua những câu truyện cổ tích qua những bộ phim hoạt hình em vẫn xem hàng ngày nhưng em chưa một lần có dịp được ngắm trăng trong đêm tối tĩnh mịch thanh bình. Một lần mẹ cho em về thăm quê nội ở ngoại ô thành phố, và đó là lần đầu tiên được tận mắt thả hồn mình trong một đêm trăng đẹp như thế.
Hôm đó là rằm tháng Bảy, sau bữa cơm ấm cúng cùng gia đình và dọn dẹp xong, em cùng ông bà nội ngồi trên chiếc trõng tre quen thuộc kẽo kẹt hàng ngày bên cạnh ấm nước chè mới pha của ông. Hoàng hôn vừa tắt cách đây ít phút sau những rặng tre, xa xa ngoài đồng vẫn còn lác đác những bóng dáng của cô bác nông dân dắt trâu ra về trong chiều muộn. Trên bầu trời là những đàn chim đang sải cánh theo nhau vội vã về phía chân trời đi tìm tổ ấm. Vạn vật dần chìm vào bóng đêm một cách từ từ, bầu trời chuyển dần từ đỏ sang đen, trên bầu trời những ngọn cây bắt đầu đen kịt in bóng trên nền trời trong vắt. Không khí tĩnh mịch, chi thi thoảng nghe thấy nhưng ngọn cây tre xào xạc trong gió và tiếng những con quạ đậu trên những ngọn tre kêu vang rõng rạc nghe thảm thiết. Đâu đó lập lòe những con đóm đóm ba rập rình trong màn tối như những viên kim cương lấp lánh tỏa sáng.
Trên nền trời, những ngôi sao bắt đầu thi nhau hiện ra nhấp nháy, có ngôi sao to có ngôi sao nhỏ nhưng riêng ngôi sao thiên hà là sáng rõ nhất. Vạn vật bắt đầu chìm vào bóng đêm thực sự, yên tĩnh, thanh lịch và nhẹ nhàng khác xa cuộc sống xô bồ nơi thành thị. Trăng bắt đầu lên, đầu tiên trăng chưa tròn hẳn, em chỉ nhìn thấy một nửa trăng rõ, nửa còn lại thì mờ mờ, lúc này trăng rất bé giống như một cái rổ bị che lấp. Sau đó chỉ ít phút sau trăng từ từ nhô lên cao, di chuyển qua những đám mây trắng mờ ảo nhè nhẹ và hiện ra thật rõ ràng. Trăng sáng vằng vặc giữa bầu trời trong xanh và những vì sao lấp lánh giống như một bức tranh động không gì đẹp hơn.
Em ngửa mặt lên bầu trời ngắm trăng mãi không chán. Trăng di chuyển nhè nhẹ qua những ngọn tre già và vành vạnh như cái nón trắng của bà nội. Trăng tỏa sáng vạn vật, trăng chiếu lên mái bếp ngói, trên những cành cây, trăng in bóng xuống giếng tròn xoe thật đẹp và thanh khiết. Trăng chiếu sáng vườn rau xanh của bà nội với những luống rau đang mơn mởn tươi mát. Ngoài đồng là bắt đầu rộn ràng những âm thanh vừa quen thuộc vừa vui tai của những chú dế và những con côn trùng như một bản nhạc đồng quê mộc mạc giản dị đi vào lòng người. Cảnh vật xung quanh như chìm vào ánh trắng sáng như dát bạc. Đứng giữa sân ngắm trăng và nghe những âm thanh kì diệu của cuộc sống khiến tâm hồn em lắng lại và nhẹ nhàng biết bao.
Càng về khuya trăng càng đẹp, mọi thứ càng tĩnh mịch và yên ắng cũng là lúc em chuẩn bị vào nhà đi ngủ. Đối với em đấy là một đêm trăng thật đẹp và thanh tịnh mà bất cứ ai được hòa vào đêm trăng cũng không thể nào quên được.
The post Tả cảnh đêm trăng ở quê em appeared first on Trang văn học.